Nhưng những tầng đất sâu mới được khai phá sẽ đem lại hưng phấn. Anh vừa man dại nhập vào trái bóng lại vừa như ngồi ở một nơi có tầm nhìn bao quát trên khán đài để đọc mình và đọc trận đấu. Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi.
Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ. Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn.
Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu. Nhưng bác nói: Bật dậy nào. Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau.
Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao. Này, mày chuyển cái bàn này lên. Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi.
Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán. Tôi để vài ngày trôi đi. Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố.
Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng. Mọi người bảo: Cố lên, nốt hai năm nữa thôi. Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì.
Nếu sớm hủy hoại là có tội với sức sáng tạo của mình. Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều. Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân.
Cố tìm lí do cho có lí do chứ có khi chả có lí do gì cũng thôi thúc phải viết. Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.
Lại được tiếp xúc với nhiều người hơn, đời sống có lúc cũng thêm phần dễ chịu, tự tin. Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.
Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi. Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác. Q của lí trí không tự an ủi được.