Thế là cậu có 25 đô-la bán sách và 25 đô-la bán túi gậy gôn. Thực tế là cậu còn không có cả một chiếc máy vi tính nữa. Họ vượt qua khó khăn một cách dễ dàng.
Nàng nói: Này, ngày mai chúng ta sẽ lập ra một ban nhạc rock nha. Đó là điều mà bạn tin rằng có thể lý giải cho khó khăn của mình tuy bạn chưa thể khẳng định chắc chắn giả thuyết đó là đúng. Đậu Phụ cũng la lên: Nhà trường sẽ không cho chúng ta dùng sân thể dục đâu.
Mình là con người của ý tưởng. Thế rồi thật đột ngột, những tràng vỗ tay và hoan hô vỡ òa ra trong không khí đầy sống động. Những người muốn giải quyết vấn đề thực sự ít khi chấp nhận những điều kiện hiện có mà luôn chủ động tìm cách cải thiện môi trường xung quanh mình.
Nếu ai đó thử làm việc gì và thất bại, chàng sẽ là người đầu tiên lên tiếng: Tôi đã bảo mà!. Mình đã từng thấy cảnh này rồi, đúng y hệt!. Tôi đã từng gặp rất nhiều huấn luyện viên trong đời và các huấn luyện viên của trường Amazon là những người giỏi nhất tôi đã từng tiếp xúc.
Nếu họ bỏ qua những gì rút ra từ dữ liệu thu được, tất cả công sức của họ đã bị bỏ phí. Để tạo ra ma trận, họ xếp hạng mức độ ảnh hưởng từ cao xuống thấp theo trục tung. Bước tiếp theo là đánh giá tầm quan trọng của từng yếu tố.
May mắn thay, Kiwi đang theo học tiếng Bồ Đào Nha ở trường. Nếu con số đó lớn hơn 500 đô-la, cậu sẽ có thể mua máy vi tính mà không cần làm gì. Mắt họ long lanh nước.
Nếu các cậu cứ chơi những bài đó, khán giả sẽ phát chán. Ông nghĩ rằng chất lượng huấn luyện cũng rất quan trọng, mặc dù môi trường cạnh tranh và thời gian thi đấu vẫn là ưu tiên hàng đầu. Kiwi lặng lẽ chờ đợi, trong lòng tự hỏi không biết việc này sẽ ra sao nữa.
Thế là cậu có 25 đô-la bán sách và 25 đô-la bán túi gậy gôn. Những mơ ước và mục tiêu dường như luôn nằm trong tầm tay bạn. Một khi đã ra quyết định, chàng không muốn có bất cứ sự thay đổi nào.
Sau khi suy nghĩ làm thế nào để có những thông tin cần thiết, Cà Tím và Đậu Phụ quyết định lập ra một danh sách câu hỏi và nhờ tất cả giáo viên trong trường giúp phỏng vấn vào buổi điểm danh sáng thứ hai. 000 đô-la, tức là nhiều hơn nguồn kinh phí của cô 2. Trong chương này, chúng ta sẽ đi theo những bước rất quen thuộc.
Quá trình này rất giống với cách bác sĩ chữa bệnh cho bệnh nhân. Thật ấn tượng phải không các bạn? Cậu tự hỏi: Mình có phải thôi uống nước ngọt không? Còn mấy cuốn truyện tranh yêu thích thì sao? Mình luôn khát nước sau mỗi trận khúc côn cầu, còn nếu mình không mua truyện nữa thì mình sẽ bị lạc lõng khi các bạn ở trường kể về chúng.