Có một điều tôi rất muốn nói là các cầu thủ của chúng ta cần có một quỹ lương hưu ưu đãi hơn nữa. Thái độ hào hứng, cởi mở. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack.
Một bộ vest lịch lãm, một mái tóc gọn gàng, một vẻ mặt tươi tỉnh… Tất cả đều được phản ánh trung thực trên màn hình vì ống kính quay phim thì không biết nói dối. Nó phóng vù vù như vũ bão trước sự sững sờ của mọi người và về đích trước tiên. Và tôi tự hào về nó!
Nói như thế thì có vẻ ôn tồn và giữ kẽ quá phải không? Nhưng nó an toàn bạn ạ. Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi. Nhưng không ai muốn tới đó.
Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái. Hãy hoàn thiện chính bạn trước khi bắt cấp dưới của mình phải hoàn thiện!
Vậy là bạn thành công! Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời. Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói.
Use use (Đừng sử dụng từ sử dụng. Khi tôi còn ở lứa đôi mươi ở trường trung học, con gái bị cấm đoán gọi điện thoại cho bạn trai là điều đương nhiên. Cô ấy rất dễ thương, gia đình cũng đàng hoàng lắm…
Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình. Những người hùng biện hay nhất, những nhà đàm phán giỏi nhất, những con người tuyệt vời nhất, tất cả đều có lúc mắc lỗi lầm. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được.
Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô! Anh mở đầu bài phát biểu của mình bằng câu nói: Hôm nay tôi vô cùng vui sướng được có mặt tại đây, vì tất cả những người bạn tốt nhất của tôi đều là người Do Thái. Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài.
Nhưng thậm chí ngay sau khi đặt câu hỏi với những người phỏng vấn, bạn lại càng phải lắng nghe nhiều hơn nữa. Nhất là khi bạn chẳng có liên quan gì đến một đề tài nào đó đang được bàn tán. Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút.
Nhưng trong lúc niềm hy vọng của tôi ngày càng mong manh thì thật ngạc nhiên, Apple Tree bỗng tăng tốc. Hầu hết chúng ta thường có tính hay e dè, bối rối. Tôi đã biết chú ý lắng nghe những gì Quayle nói, chộp được một điểm đắt, và thế là có được một câu trả lời đắt.