Diệt cả những con virus có lợi cho sức đề kháng. Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.
Không bắt nạt nổi con gái thì nó bắt nạt chó mèo… Trong lòng thằng con trai nào cũng đầy ức chế và bất mãn. Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp. Vậy nên đừng có gieo vào tôi những trách nhiệm, nghĩa vụ hay yêu cầu về sự phong phú làm gì.
Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế. Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.
Tôi không có ý định ra đi. Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.
Ngoài cửa là một giàn gấc xanh trên đầu một cái sân lát gạch khá dài. Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi. Đơn giản vì lúc đó cảm giác tự do, sổ lồng đang tràn ngập.
Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi. Con nó thì sinh ra trong đó. Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết).
Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng. Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.
Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu. Hì, tất nhiên nếu quí bà kia định sàm sỡ bạn thì lại là chuyện khác. Đúng mà cũng không đúng.
Và dễ sống hơn một chút. Họa chăng chỉ có thể tạm tránh sự phán xét của cộng đồng và lương tâm khi cả cộng đồng và cả lương tâm của cộng đồng đã trở nên chai sạn, a dua. Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn.
Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình. Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.