Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn. Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó. Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.
Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu. Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa. Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác.
Và đem năng lực của ta đi xa hơn. Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó. Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác.
À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái. Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối. Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.
Bước vào, cảm giác không bị bỡ ngỡ. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Thôi nhé, cất ngay đi.
Sự nhai lại chỉ là trò dở tệ. Khi bị bắt bài thêm lần nữa thế này thì họ lại tiếp tục đổi chiến thuật. Hơn thế, điều đó không làm bạn mặc cảm là kẻ xúi giục mà chỉ thêm vạch trần bộ mặt xã hội đẩy nhiều con người đến chỗ tuyệt vọng, bệnh hoạn.
Và thế là đời sống lãng phí. Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy. Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.
Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ. Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.
Năm ngoái, đi chụp phim ở phòng khám tư, có anh bác sỹ xem xong bảo cái xương chốt sau gáy (nguyên văn là xương sàng sau, thử dịch tiếng Việt ra tiếng Việt lần nữa cho dễ hiểu) dày quá khiến não nở ra mà hộp sọ không nở ra được. Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu. Không, cháu không phản đối, con không phản đối.
Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi. Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở. Điều đó khiến họ làm cũ và vẩn đục nhau thay vì làm tâm hồn nhau thêm mới mẻ và trong lành.