Tôi muốn nói gì? Tôi xin hỏi bạn câu này: Có khi nào bạn làm việc trối chết, hoàn thành đầy đủ những "việc phải làm" trong danh sách, nhưng vào cuối ngày bạn vẫn cảm thấy không thỏa mãn không? Lý do là bạn đã làm tất cả những gì cấp bách và đòi hỏi bạn chú ý trong lúc đó, nhưng bạn quên làm những gì quan trọng, những gì sẽ có ảnh hưởng lớn về lâu về dài. Nhẹ nhàng và cởi mở trao đổi vấn đề với người có liên quan tới việc tạo ra cảm xúc bị tổn thương của bạn. Tôi xin kể cho bạn một ví dụ liên quan đến một bạn của tôi.
Sự vui tươi kích thích lòng tự tin của bạn, làm đời sống vui hơn và cũng làm những người xung quanh bạn cảm thấy hạnh phúc. Tất cả những lý do nêu trên đều chính đáng. Vậy bạn hãy dành thời giờ xem lại những câu hỏi sau đây và bỏ ra ít phút để cảm nghiệm sâu sắc những cảm xúc mà mỗi câu hỏi gợi ra cho bạn.
Nhưng phải đầu tư thế nào và vào cái gì? Không có câu trả lời đơn sơ cho câu hỏi này. Thế là tôi không còn liên tưởng bằng trí óc giữa uống bia và ý nghĩa của nó nữa, mà tôi đã bắt đầu liên tưởng bằng cảm xúc nơi hệ thần kinh của tôi, đó là sự liên tưởng thần kinh hệ. Hãy tìm hiểu những nguyên tắc của vợ hay chồng bạn; hãy hỏi cha mẹ bạn; hãy hỏi người chủ hay nhân viên của bạn.
Anh đã nâng cao tiêu chuẩn của mình, củng cố chúng bằng những niềm tin mới và thực hiện những chiến lược mà anh biết mình bắt buộc phải làm. Có thể tôi sẽ có một cảm giác khác khi sống ở một nước khác mà ở đó tôi không phải chọn lựa nhiều, nhưng tôi thấy là tôi không có cách nào để tự do hơn tình trạng của tôi hôm nay. Nhưng trước hết chúng ta phải hiểu hoạt động liên tưởng của não bộ đã.
Và quyết định của chị đã dẫn đến những hiệu quả xa rộng biết bao! Một ví dụ xảy ra trong cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ năm 1988, ngay sau khi George Bush công bố Dan Quayle đứng chung trong danh sách tranh cử chức Phó tổng thống. Bạn hãy nghĩ đến một kinh nghiệm tệ nhất bạn đã trải qua.
Khi người ta thành công, họ có khuynh hướng ăn mừng. Một ví dụ có mức độ toàn cầu về những hệ quả dài hạn của các quyết định, đó là nạn đói và thiếu lương thực hiện đang cướp mất sinh mạng hàng triệu con người trên khắp thế giới. Thật thú vị khi quan sát cảnh người ta đang lo sợ niềm mong đợi của mình sẽ tan thành mây khói.
Việc này sẽ cho bạn thấy rõ điều bạn cần cảm nghiệm nhất và điều gì bạn cần tránh nhất trong cuộc đời. tôi nghĩ thầm,"trời, mong sao chuyện gì đang xảy ra có thể kết thúc sớm để người ta kịp đến dự buổi thuyết trình của tôi". Trong thực tế, nhiều người sống theo kiểu mà tôi gọi là"Hội chứng thác Niagara".
Mỗi khi uống rượu, bà thường thích ôm lấy tôi trong lòng bà. Các số liệu thống kê cho thấy chỉ có khoảng từ 16 tới 22 phần trăm người vô gia cư là mắc một hình thức tâm bệnh nào đó. Để có đòn bẩy mạnh, bạn hãy nêu cho mình những câu hỏi nhắm vào đau khổ: "Tôi sẽ phải trả giá thế nào nếu không thay đổi?".
Bạn có quen biết người nào giống như Walt không? Có thể là một người mà bạn quen rất thân - một người không hề rơi vào tận cùng của đau khổ hay thất vọng nhưng cũng không hề cảm nghiệm một mối đam mê hay niềm vui nào cả. Bạn nên biết rằng, một quyết định bạn làm bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi dòng đời bạn mãi mãi: người đứng ngay sát phía trước hàng của bạn hay người ngồi kế bên bạn trên máy bay, cú điện thoại gần nhất bạn gọi hay nhận, cuốn phim bạn sắp đi xem, cuốn sách bạn sắp đọc, hay trang giấy bạn sắp lật qua, tất cả đều có thể là một sức mạnh mở tung cách cửa cuộc đời bạn, hay là những điều bạn trông chờ được ổn định. Bạn cũng có sẳn tất cả những năng lượng giống như tôi trong lúc này.
Bằng việc phá vỡ kỷ lục cũ và chạy trên 1,000 dặm trong 11 ngày 19 giờ, trung bình 84 dặm một ngày, Stu Mittleman đã chứng minh rằng nếu biết cách điều khiển tinh thần và thể xác của mình, người ta có thể tạo những kết quả vượt xa những gì mà xã hội coi là con người có khả năng làm được. Để dễ hình dung, đó là tốc độ nhanh gấp mười lần cái nháy mắt của bạn. Nhận ra sự không hài lòng là người bạn của bạn và động não để tìm ra cách đạt kết quả.