Một hôm, bà ấy tìm đến tôi và vay một số vàng để cho con trai bà góp vốn làm ăn chung với một người chủ đoàn lữ hành. Cuộc sống của tôi bỗng chốc trở nên khốn đốn và tồi tệ. - Tôi chẳng có nổi hai đồng bạc nào để cho anh mượn, dù anh là người bạn thân nhất của tôi.
- Xin quý vị thân hữu và ông Arkad đáng kính cho phép tôi nói ra suy nghĩ của mình. Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh. Khi đó, con đã mất sạch vàng, ngựa, nô lệ, áo quần đẹp.
Bốn người đàn bà đều im lặng, dường như người này muốn để người kia quyết định số phận của tôi. Tôi đang rất đói nên muốn ăn nhiều một chút. - Arkad à! – Ông ấy nói.
- Con xin kể tiếp câu chuyện đến giai đoạn con đang lâm vào cảnh túng quẫn và thất vọng nhất trong cuộc đời mình. Được làm việc cho ông ấy, sự hiểu biết về lạc đà của tôi đã phát huy rất tốt. Điều này cũng đồng nghĩa với việc bạn đã dần nắm rõ phương cách kiếm tiền và có khả năng trở thành người kiếm được nhiều tiền nhất.
Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau. - Giàu đến thế kia ư! – Bansir sửng sốt. Nếu các bạn làm như vậy, thì tôi bảo đảm rằng túi tiền của các bạn rồi cũng sẽ căng phồng lên.
- Tôi chẳng có nổi hai đồng bạc nào để cho anh mượn, dù anh là người bạn thân nhất của tôi. Đồng thời, nó cũng mang đến một cảm giác mạnh mẽ, một năng lực hành động để đạt được hiệu quả tốt đẹp hơn. Anh có thể hoàn toàn yên tâm về lời hứa của tôi!
Ông có đồng ý với tôi như vậy không? - Tôi có một vấn đề rất muốn mang ra bàn bạc, không biết ý ông và những người bạn ở đây như thế nào? Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh.
Bạn thấy đó, chúng ta không thể để kẻ trộm vào khuân những bồ lúa của mình, cũng không ai muốn để đối thủ phỗng tay trên những khách hàng tiềm năng có thể đem lại nguồn lợi cho mình. - Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục. Nhìn thấy bầy cừu, họ rất ưng ý nên đã trả với giá rất cao – cao gấp ba lần so với giá người nông dân nài nỉ bán cho tôi vào tối hôm qua.
Babylon là nơi mà ông nội cháu ngày xưa đã bắt đầu sự nghiệp. Trong cuộc sống, tôi đã từng thấy có nhiều người tiêu pha hoang phí tất cả tài sản của mình, rồi cuối cùng ôm hận và nuối tiếc số tài sản đã mất; hoặc có người luôn sống trong tâm trạng lo sợ tiêu hết số tiền dành dụm, bởi vì họ không có khả năng kiếm ra tiền. Ngày mai khi mặt trời ló dạng, ông sẽ có được điều ông muốn.
- Còn đây là một câu chuyện khác. Khi nói đến tiền bạc, chúng ta thường đề cập đến quy luật trọng trường và nó luôn phổ quát và bất biến trong mọi trường hợp. - Bây giờ ông hãy cho tôi biết điều mà ông đã hứa – Tôi nói với ông Algamish khi ông ta đến lấy các thẻ đất sét.