Xnxxv

Cho chú lao công ở nhờ nhận cái kết đắng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú. Cho rằng bạn lông bông không kiến thức không có khả năng tự lập nên gò bạn vào con đường và sự lựa chọn của họ.

    Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo. Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ. Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi.

    Đi ra chợ Đồng Xuân chọn hàng, vất vả đèo về, rồi bán được lãi cũng thú vị lắm chứ. Có lẽ chỉ viết đến đây thôi. Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi.

    Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc. Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau.

    Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang. Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa.

    Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp. Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở. Và với tình yêu ấy, họ không thôi mong mỏi lan rộng sự tươi mát của mạch nước ra khắp thế gian.

    Nó góp phần cải thiện mối quan hệ ít hiểu nhau. Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm. Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may.

    Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được. (Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh). Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.

    Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát: Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm. Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng.

    Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi. Ta chờ ai đó đến hỏi ta.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap