Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn! Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn.
- Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Cậu đã không tiến hành bước kiểm tra, đối chiếu - vốn là một giai đoạn cực kỳ quan trọng khi thực hiện những dự án lớn và phức tạp. Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có. Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này.
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. - Giờ thì tớ hiểu rồi. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước!
Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. James cảm thấy rất vui.
Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi.
Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty.