Như vậy cần phải mất công, kiên nhẫn, chăm chú hàng ngày. Xin bạn nghe chuyện nhà viết tiểu thuyết Hall Caine. Chữ "tôi" phải đọc nho nhỏ mà chữ "ông" phải đọc lớn tiếng.
Mười lần thì có tới chín lần những đối thủ, sau cuộc tranh biện, vẫn tin chắc rằng mình có lý. Tức thì ông Lawes thấy ham thích, muốn làm một việc mà chỉ một người đại tài mới làm nổi. 000 mỹ kim, nhưng so sánh với tiếng vang lừng của em, sự thiệt thòi đó có là bao!".
Nó chỉ giết hết tình cảm của ông đối với bà, nó làm cho ông suốt đời hối hận rằng đã cưới bà và chỉ muốn có mỗi một hành vi là đi khỏi nhà cho khuất mắt. Nhưng tôi chưa thấy phòng làm việc nào lót ván đẹp bằng phòng này. Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau.
Người da đen làm bồi phòng cho ông, viết một cuốn sách nói về đời tư ông, trong đó có câu chuyện lý thú này: Tôi thực hành những quy tắc đã học được, và làm cho công hiệu của những bức thư tôi gởi tăng lên từ 500 tới 800 phần trăm". Thực là một tờ báo rất quý cho các gia đình và một trong những tờ báo ấn loát đẹp nhất tại Mỹ.
Nhưng ông đã khéo gợi những tình cảm cao thượng nhất của họ. Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia. Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn.
Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó. Địa vị đó rất có lợi cho ông và ông quyết giữ nó. Ông phân phát hết thảy những của cải của ông và thề sống trong cảnh nghèo.
Trong cột "Lợi", tôi biên mấy chữ này: "Phòng khiêu vũ sẽ trống" và tôi bàn miệng thêm: "Như vậy ông có thể sẽ cho mướn để khiêu vũ hay hội họp. Tôi dám cuộc với bạn rằng bữa đó thầy về nhà, vui như sao, kể lại chuyện cho vợ nghe và buổi tối, khi rửa mặt, ngắm bộ tóc trong gương, tự nhủ, "Kể ra tóc mình đẹp thiệt". Tại sao người phàm như chúng ta lại nghiêm khắc hơn Ngài?.
Nói cho đúng, tôi đã vô lễ và những lời chỉ trích đó không phải là không xứng đáng. Bản tính loài người như vậy. Bạn nên ráng hiểu họ.
Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi. Khuyến khích họ nói về họ. Tôi sẽ học thêm được biết bao nhiêu điều!".
Nhưng quả tôi có cầu anh chàng đó cho tôi một vật, một vật vô cùng quý báu: là sự hài lòng cao thượng vì đã có một hành vi hoàn toàn không vị lợi, một hành vi nhân từ mà ta sẽ vui vẻ nhớ tới hoài. và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa. Ông ấy không thể lặp đi lặp lại một mình suốt ca buổi chiều câu: "Xe hãng Mỗ rất tốt".