Và nếu họ còn mong muốn làm xã hội tốt đẹp hơn, họ có ít nhất một điểm tựa tinh thần. Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng. - Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông.
Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng. Đôi má trắng nhợt ửng hồng. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.
Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác. Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát. Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước.
Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng. Một con lươn thì chính xác hơn. Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.
Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ. Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Đã không ít lần phân tích các lí do mình ngại dùng tiền.
Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên. Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí.
Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình. Nhiều điểm rất giống tôi. Một kẻ lạc loài vô cảm.
Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ. Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa. Mấy ý tứ chợt ngân nga:
Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức. Không biết thì khó trách. Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.
Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ. Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.