Vào ngày 18-5-1980, chúng tôi tổ chức một trong những hội nghị lớn nhất mà một công ty buôn bán trực tiếp tổ chức được. Họ chỉ biết ngồi trước màn hình cuộc đời mà quan sát như thể không còn cách nào khác hơn chấp nhận nó cứ tiếp diễn như thế mãi mãi. Được sự giúp đỡ của hai người bạn, tôi đã đi dán các áp phích cổ động .
Gìn giữ điểm mấu chốt quan trọng hơn việc cứu sống những mạng người”. Để lớn lên, vượt khỏi cái vỏ bọc cũ kĩ của mình, chắc chắn ta phải nếm trải sự đau đớn. Phần còn lại của câu chuyện đã thuộc về lịch sử
Bà tham gia chủ tịch hội đồng quản trị của hàng chục công ty và là giám đốc của Liên đoàn Doanh nhân quốc gia quản lý hơn 400 doang nghiệp. Kết quả học tập của tôi không đủ để học tiếp năm sau lấy bằng danh dự. “Hãy múa cho tôi xem nào”, nhà biên đạo múa trả lời, nhưng chỉ sau hai phút thì ông ta lắc đầu và nói: “ Không, không, không ! Cô không có đủ năng lực đâu”.
Đó là toàn cảnh những ngày thơ ấu của tôi. Đừng giới hạn mình trong một kỹ năng. Có lẽ đây là một quan niệm sai lầm về cái gọi là “sự thành công”.
Thường ngày tôi không thích đọc sách nhưng tựa sách trông rất bắt mắt. Lai Dong Jin sinh ra trong một gia đình có 14 con. Cha tôi lớn lên với ý nghĩ rằng cách dạy con tốt nhất trong mọi trường hợp là phải thật “nghiêm khắc” và “cứng rắn”.
Thậm chí còn có cả một quyển sách nhan đề “Ông Kia-Su” (Ông Khiếp sợ) đã nổi tiếng nhanh chóng trên đảo quốc này. Ban đầu, thông qua mối quan hệ của một người bạn, trước đây là thầy giáo của tôi, tôi chọn ngay cho mình việc dạy học tạm thời ở quê nhà. Thực ra,trong cuộc đời mình,tôi đã có đến 3 mối tình thất bại !Tôi chó rằng điều đó khiến tôi có đủ “tiêu chuẩn” để “đụng chạm” đến vấn đề này.
Hãy dành cho anh ấy/cô ấy tất cả sự ủng hộ cần thiết. Thay vì quan tâm đén nguyên nhân, chúng ta chỉ nghĩ đến kết quả. Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt.
“Đây là phát minh đáng kinh ngạc, nhưng muốn sử dụng một phát minh như thế?” Tổng thống Rutherford Hayes đã nói như thế khi ông thấy máy điện thoại do Bell sáng chế vào năm 1876. Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình! Hết năm học thứ ba, tôi rời trường với tấm bằng cử nhân khoa học.
Chúng chỉ giống như những viên đá nhám bình thường. Đó là toàn cảnh những ngày thơ ấu của tôi. Cruz để ở với bà nội.
Khi được hỏi lí do vì sao buồn phiền, anh đã nói: “Tôi đang mắc một căn bệnh hiểm nghèo và tôi sẽ phải chết sớm. Ở đây,tôi muốn nhấn mạnh một cách dứt khoát rằng một người đàn ông và một người phụ nữ là hai cá thể riêng biệt và là hai con người khác nhau!Nếu ta muốn vợ/chồng hoặc bạn gái/bạn trai mình suy nghĩ và có cảm giác như ta,thành người giống ta hoàn toàn thì ngày này sang ngày khác,ta sẽ phải đối mặt với những “gai góc” trong mối quan hệ của mình. Anh bán vé số và hoa suốt cả ngày, chỉ đi học buổi tối.