Tư tưởng ta xếp đặt cuộc đời và quyết định tương lai ta. Mà thế bào là một việc thiện? Đức giáo chủ Mohamet nói: "Một việc thiện là một việc làm nở một nụ cười trên môi người khác". Carrier, tôi gặp lời khuyên: "Hãy nhìn thẳng vào sự tai hại nhất" Và tôi tự hỏi: "Nếu ta không chịu hối lộ nó, mặc cho nó đưa tài liệu ra Biện lý cuộc thì sự tai hại nhất nếu có, sẽ đến mức nào?
Nhưng sự thật thì theo luật trung bình, phần rủi bị chết trong trận ấy cũng chỉ bằng phần rủi bị chết trong thời bình, vào khoảng 50 tới 55 tuổi thôi. Người thợ làm việc bằng tay chân sẽ tăng hiệu quả nếu người đó được nghỉ tay nhiều hơn. Đừng tin họ! Chỉ có một số ít công ty lương thiện thôi.
Khi theo các buổi học, tôi đã ghi được những quan điểm sau đây và xin đem cống hiến các bà nội trợ: Anh nói với tôi rằng sự thử thách này đã cho anh thấy một điều cực kỳ quan trọng: khi bạn có nước ngọt để uống, đủ thức ăn để đầy dạ dầy; bạn không có quyền ta thán nữa. Còn những kẻ khác? Mặc xác họ!".
Có lần Bernard Shaw nói: "Dạy người ta thì người ta không bao giờ đọc hết". Cứ nghĩ tới nội việc hôm nay thôi". Nhiệm vụ của chúng ta là giúp y chứ không phải là treo cổ y đâu nhé".
Tôi chép tập cho một đứa khác và bỏ nhiều buổi tối chỉ toán cho một bạn gái. Trước tôi tính sẽ nói là muốn đi Kanass City để may ra tìm được một việc làm. Hơn nữa tôi chẳng bao giờ rảnh để đối đáp với ai, và cũng chẳng ai bắt tôi phải để tâm thù".
Câu chuyện của ông hay và cảm động tới nỗi sau mỗi buổi học, tôi mời ông lại dùng bữa tối với tôi. Đại tướng Grant còn gặp một cảnh chua cay hơn nữa. Bà đưa ra một chiếc bánh làm mẫu.
Tôi dự hàng chục cuộc hội họp và quyên tiền giúp hội Hồng thập tự. Gió thổi đến vải căng phồng rung động, rít lên. Chằng cây nào mọc được ở đó, ngoài một cây sồi quắt queo và chẳng vật nào sống ở đó được, trừ hàng đàn rắn độc.
"Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy". Sau nhờ được ông bà Loftin dắt tôi về nuôi tại trại ruộng, cách tỉnh độ 13 cây số. Dù đời bạn bình dị đến đâu di nữa, chắc chắn mỗi ngày bạn cũng gặp một vài người lạ.
Phải có một tinh thần và sống một đời vị tha mới được". Giáo sư Phelps tiếp: "Ai cũng cần được chú ý tới mình một chút và tỏ tình đồng loại với mình. Thật ra nó có nghỉ trong một khoảng khắc mỗi lúc bóp vào.
Ông hiểu rằng nếu không bỏ được ba tật ấy, không thể thành công lớn. (Trước kia tôi thường phí một hoặc hai giờ để lo lắng than thở mà chẳng ai biết được một cách rõ ràng vấn đề đó khó khăn ở chỗ nào. "Có chứ, tôi thường có thói quen đó.