Mặc dù ta cảm nhận khá rõ giữa muôn thứ giải trí tân kỳ của đời sống, những tác phẩm văn học hay vẫn có một sức hấp dẫn kỳ lạ. Con nó thì sinh ra trong đó. Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất.
Ông lão giật thót mình: Ấm! Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy. Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê.
Nhưng chờ đến bao giờ. Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.
Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi. Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi. Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ.
Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy. Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí. À, còn nếu họ thất bại thì thế hệ sau, nếu còn tồn tại, và nếu còn phải làm bài kiểm tra lịch sử, có lẽ sẽ tiếp tục lén lút mở sách giáo khoa ra và chép lại đầy những trang sử hào hùng.
Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che. Và có một cái đầu luẩn quẩn. Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây.
Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau. Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười.
Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn. Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi.
Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Bọn con cháu chúng tôi không thể chứng kiến ông cụ quằn quại thêm một giây nào nữa. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.
Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc. Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.