Số tiền tôi kiếm được nhờ cây đàn lia này cũng nhanh chóng bay đi hết. Khi đó, cả gia đình bạn được sống yên vui, hạnh phúc trong ngôi nhà của chính mình. Vậy anh nghĩ như thế nào về sự may mắn.
Cho đến một hôm, ông ấy thất thểu tìm tôi cho biết, gia sản của ông đã khánh kiệt. Ước muốn của Araman, dù rất đáng trân trọng, nhưng anh không thể cho anh ấy mượn tiền được. Ông bỏ ý định muốn mua bầy dê đó, nhưng không có tiền, nên đến hỏi vay tôi.
- Tôi ư? Hiện tại tôi đang làm đồ tể. Ông nói rằng, con trai của người bạn thâm giao với ông đang dự định mua một mảnh đất khô cằn nằm không xa khu vực chúng tôi đang sống. Phần dành riêng cho mình không được dưới một phần mười tổng số tiền kiếm ra và phải thu xếp các khoản chi tiêu khác một cách hợp lý để không vượt quá số tiền còn lại.
Một ngày nọ, cũng trong một lần đi bán bánh ở bên ngoài thành, ông rất ngạc nhiên khi thấy rất đông người đang đổ dồn về một khu đất trống, như chờ đợi một điều gì sắp diễn ra ở đó. Ngay ngày mai, con hãy tới gặp và thương lượng với anh ta để góp một phần mười số tiền kiếm được của con vào kế hoạch ấy. Cách này có thêm một ưu điểm là với khả năng tính toán của mình, bạn có thể biết trước được là 10 năm, 20 năm… sau, số tiền bạn sẽ nhận được là bao nhiêu.
- Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật. Ông nhớ lại lời Megiddo đã nói về công việc và tự hỏi không biết vì sao anh ta cho rằng công việc chính là người bạn tốt nhất của anh ta. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy.
Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá - Túng bấn ư! Tạo sao trời đất lại phạt cậu hoài thế nhỉ? Cậu không thể vay tiền của tôi rồi sau đó mỗi lần gặp tôi, cậu lại viện lý do túng bấn nên chưa thể trả nợ được. Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế.
Trong tình cảnh đó, ngược lại với mọi người, Megiddo và ông đang nôn nóng chờ đợi cơ hội chứng tỏ năng lực làm việc của mình với những người đến mua nô lệ. Bà ấy là người tự do và là cháu gái ông chủ trước đây của tôi. Một giấc mơ lạ lùng mà trong đó tôi tưởng mình là người giàu có.
Những tập sách này đã được phổ biết với một số lượng lớn nhờ vào sự hỗ trợ của các ngân hàng và các công ty bảo hiểm trên thế giới. Cháu bắt đầu hiểu ra rồi. Tôi rơi vào một tình cảnh thật thảm hại.
Nếu không gượng đứng dậy được nữa thì lập tức họ bị xô qua một bên và nằm bẹp ngay tại đó, hoặc bị kéo đến khu vực dành cho những người đang nằm hấp hối, trên con đường dẫn đến những nấm mồ chôn cất qua loa. Anh phải bảo đảm khi cho một đồng tiền vàng ra khỏi túi, thì nhất định nó phải quay trở lại túi của anh đúng thời hạn. – Anh lắp bắp một cách yếu ớt.
- Làm thế nào để giữ lại một phần mười số tiền trong túi, trong khi tất cả số tiền kiếm được vẫn không đủ để tôi chi tiêu vào những khoản cần thiết hàng ngày? - Tâu bệ hạ! Chắc bệ hạ cũng biết, Arkad chính là người được cho là giàu có nhất tại Babylon. Anh ta từng bị bắt và bị bán làm nô lệ vài lần nên có rất nhiều kinh nghiệm.