Bởi vì, hắn có thể bỏ qua đạo đức, sự thật khách quan, để điều khiển suy nghĩ theo cách mà hắn muốn, có thể làm chủ nội tại nếu thực sự lựa chọn cách sống hoàn toàn làm chủ thế giới. Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.
Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi. Có một thứ bất biến, đó là tất cả. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa.
Lát sau tôi lẻn xuống. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ. Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.
Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Là thích cái gì thì làm cái đấy. Quần áo độ này mặc rộng ra.
Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Bố nhường khán đài A cho chúng tôi. Bạn bảo chị: Đọc sách gì không mang vào cho.
Lải nhải cũng là chơi. Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.
Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con. Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không. Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu.
Đặc biệt là trong những người tài. Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Này, mày bóc cho chú bao thuốc.
Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết. Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ. Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông.
Bạn cần trả công và cả tự do. Hy vọng có thể hâm nóng lại. Trước lúc bác tôi xuống, mẹ tôi lên, thì tôi xuống.