– Mathon nói – Vàng mang lại cho người chủ sở hữu của nó một trách nhiệm và một vị trí mới trong cuộc sống. Đó là tình cảnh mà ông đã phải sống trong những ngày tháng ấy. Thân xác rã rời và kiệt quệ, đôi môi nứt nẻ và rướm máu, lưỡi khô khốc và sưng phồng, dạ dày trống rỗng… đối với tôi không còn quan trọng nữa.
Chúng ta cùng học một thầy, cùng chơi với nhau những trò chơi thời niên thiếu. Ông nghĩ đã tới lúc mình cần nghĩ cách làm thế nào để có thể kiếm ra tiền và chuộc lại sự tự do cho mình. - Đối với mỗi người đến vay tiền, tôi đều yêu cầu họ để lại một vật dụng nào đó của họ để làm bằng chứng.
Được làm việc cho ông ấy, sự hiểu biết về lạc đà của tôi đã phát huy rất tốt. - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? – Hãy mang thêm một tấm thảm, nhiều thức ăn, một cái cốc lớn ra nữa nhé.
- Cái gì? – Kobbi hết sức ngạc nhiên kêu lên. Bà ấy chỉ tôi tới chỗ người cho vay tiền và nhờ ông ta đưa tôi đến nhà người chủ đang sở hữu cậu. Những thành quách đền đài đã biến mất, chỉ còn lại những phế tích đổ nát và vắng lặng.
Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây. Cũng do vậy, tôi rất thận trọng khi đề ra những mục tiêu cho mình nhưng một khi đã có mục tiêu thì tôi nhất quyết phải hoàn thành. Nomasir ngừng lại một lúc rồi ra hiệu cho người nô lệ đang ở phía sau cánh cửa.
Bên trong con người tôi bỗng trào dâng một sức sống mãnh liệt. - Còn tôi giống như những kẻ ngu ngốc khác, ban đầu muốn giúp đỡ anh tránh làm công việc nặng nhọc, nhưng cuối cùng lại phải làm thay anh. - Anh cho rằng, ý chí mạnh mẽ có thể giúp ta nâng bổng một vật nặng mà ngay cả con lạc đà cũng không thể mang nổi ư? Theo tôi, sức mạnh ý chí không gì khác hơn là theo đuổi đến cùng mục tiêu công việc của mình.
– Nhưng hãy nói cho cháu biết làm thế nào ông lại được tự do? Nếu bây giờ chúng ăn, chúng sẽ như thế nào nhỉ? Chúng sẽ đánh nhau bất kể sống chết để tranh giành miếng ăn mà không cần biết tới ngày mai sẽ như thế nào. - Từ lúc ta gặp cháu đến nay, công việc của cháu tiến triển như thế nào rồi?
- Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ. Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống. Trong số đó, quyển sách nổi tiếng nhất có tựa đề “Người giàu có nhất thành Babylon” đã trở thành một tác phẩm kinh điển đầy hứng khởi cho giới kinh doanh ngày nay.
- Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon. Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng:
- Còn tại sao nữa? Đó là vì khi tôi tỉnh mộng và nhớ ra cái túi của mình đang lép xẹp, thì cảm giác bất mãn chợt ùa đến vây bọc lấy tôi. Ông hoảng hốt rùng mình. Cháu đã học được cách tiêu pha ít hơn số tiền cháu kiếm được.