Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Cái lồng to bị thủng và đang sửa chữa chăng? Hay là lũ chim không chung sống hòa thuận được trong cái lồng chung? Con phượng hoàng đất một mình một chuồng trông thật đẹp.
Bỗng chị bị tuột mất dép. Chính trị là một cuộc chiến. Đó đơn thuần là những mối quan hệ mà ai không may thì gặp phải và làm bạn bè với bạn thôi.
Bác trai nghiện thuốc lào, hứa bỏ mãi không được. Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế. Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau.
Sống là gì nếu không biết chịu đựng nhau. Ông anh nằm trong bể một lát thì thò tay bấm vào cái nút. Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng.
Bạn đã thực sự dấn thân rồi. Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự. Từ lúc trẻ, sau một đợt dùng thuốc trị bệnh quá liều, bố bị hỏng khứu giác.
Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên. Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó. Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.
Có người ngửa mặt trông trời. Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy. Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn.
Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu. Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng.
Sách phôtô, giấy rất dễ cháy. Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách. Hoặc biết nhưng không rõ.
Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì. Bị điểm kém chẳng hạn. Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối.