Tại sao tôi lại vẽ ra một viễn cảnh ảm đạm như thế? Sự thật là những điều trên đã sảy ra một cách tự nhiên trong xã hội như thể đó là phần thưởng cho người chiên thắng và là hình phạt cho kẻ thua cuộc. Cuối cùng, họ mai mối bà cho một người đàn ông Sink nghèo khó, thất nghiệp, chỉ có 100 bath ( 2,6 đo la) trong ngân hàng, Tuy nhiên người đàn ông này đồng ý lấy bà vì tình yêu mà không cần của hồi môn. Nói cách khác, ta không có được cơ hội nếu không trải qua những rủi ro, điều mà ta sẽ trải qua trong cơn khủng hoảng hay rắc rối.
Ngày nay, Huang Naihua là nhà hùng biện hiếm hoi thực hiện hơn 1000 buổi nói chuyện. Tuy nhiên, vào lúc này đây, tôi muốn chỉ ra rằng luôn có các cấp độ mạo hiểm khác nhau dành cho những người khác nhau. Khi ta không có nó, ta không có cảm giác sợ hãi như thế vì ta chẳng có gì để mất cả.
Người chủ cửa hàng không biết phải làm gì cả. Hồ Chí Minh là một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất trong thế kỉ 20. Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn chí tử.
Ông cũng có thói quen không mặc áo và đi chân trần dù là mùa đông. “Trong suốt giai đoạn đầu tiên của đời người, nguy cơ là ở chỗ không dám liều lĩnh. Nhà phiệt tài đầy quyền lực và là nhà từ thiện.
Đó là một rắc rối lớn đấy. Lúc quân Mỹ giải phóng Philippines, cả Escolta bị cháy vì bị máy bay Mĩ thả bom. Ông được nuôi nắng tronng sự thiếu thốn những thứ mà nhứng đứa trẻ khác có, chỉ có khác chăng là tình yêu thương ấm áp của mẹ và dì dành cho ông.
Mỗi ngày sau khi tan học, tôi chẳng còn muốn về nhà, mà lại la cà đó đây với lũ bạn, đùa giỡn và đánh bạc…. Tôi rơi vào địa ngục tình cảm. Xét cho cùng, các rắc rối cũng không tệ lắm phải không nào?
Một lần nọ , Winston Churchill đã đọc một bài dĩn văn rất nổi tiếng trong mộ hội rường hết sức rộng lớn chật ních sinh viên tốt nghiệp, chỉ với một câu đơn giản nhất định như thế này: “Ngay cả khi gieo một viên sỏi dê bé xíu rơi xuống nước, mọi thứ cũng bị thay đổi mãi mãi, mực nước dâng lên và những gợn sóng của năng lượng không ngừng lan tỏa ngay trên mặt hồ và phía xa xa. Thật thú vị khi được biết rằng ở thế kỉ 13, người nào không trở thành tu sĩ thì được coi là kẻ thất bại.
Xin hãy suy ngẫm về những điều tôi sẽ đề cập ngay tại dưới đây. Đó là những ngày u ám nhất trong cuộc đời anh vì ngay cả các em của anh cũng hắt hủi anh. Nhưng đối với tôi, đúng là nó ngang bằng với việc làm gì để đối mặt với thất bại.
Tôi bắt đầu tự hỏi: “Mình sao thế nhỉ?” "Vận rủi và thất bại cho ta cơ hôi để phát triển trí tuệ của mình và đi tiếp " Nỗi sợ hãi thất bại không chỉ ghi dấu lên “sự thất bại” của bản thân người đó mà còn ghi dấu lên cả việc xã hội sẽ phản ứng ra sao đói với những người bị thất bại.
Hôm nay tôi xin ca ngợi Martin Luther King Jr. Thậm chí có cả nhữn trường hợp các bà mẹ tự mình tham gia các lớp học thêm và thật sự việc này sẽ giúp ích cho con họ ở trường? Rồi việc gì sẽ sảy ra nữa đây? Tôi hi vọng chúng ta sẽ nhận ra trước khi quá muộn. Bà bắt đầu làm việc chăm chỉ gấp bội, có khi từ 7 h sáng đến tận nửa đêm.