Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ. Anh tự nhủ đó không phải là sự thật. Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt.
Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết.
Luôn trung thành với các nguyên tắc của mình, chàng đã hành động và không trì hoãn những việc cần làm. Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. - Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả.
Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng. Tôi thường mơ thấy cậu, cũng giống như Sid mơ về Cây Bốn Lá thần ky của anh ấy.
Nó quả thật là một mảnh đất màu mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón. Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm. - Thưa ngài, có người nói với tôi rằng trong vòng năm ngày nữa một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên trong khu rừng này và.
Vì quá nôn nóng, anh không còn màng gì đến sức lực có hạn của con hắc mã. Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. Nott vô cùng tức giận.
Chẳng ai nói lời nào. Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh . Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.
Nhưng sau những lúc như vậy chàng luôn tự nhủ: mình đã làm những việc nên làm, điều này còn quan trọng hơn việc liệu chàng có may mắn chọn đúng chỗ hay không. Thật vậy, chỗ đất chàng đã chọn chứa đầy đá. - Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ đi.
Cũng nhờ vào câu chuyện này mà tôi đã quyết định dùng hết số tiền cật lực dành dụm suốt sáu năm để mua lại cái cửa hàng cũ kỹ đó. Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại. Ta là nô lệ cho nước của ta.
Sẽ có lúc anh cần dùng đến hay trao cho người cần đến nó. Chàng có nên leo lên hay không? Cho dù chàng có phát hiện được thêm điều gì trên đó nữa thì chàng cũng chẳng còn thời gian đâu để mà thực hiện. Đôi khi tạo ra những điều kiện mới là một công việc thật nhọc nhằn nhưng.