Xnxxv

Đụ 2 em gái dâm đãng thích súng tây

  • #1
  • #2
  • #3
  • Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi. Quãng thời gian mà những hành động của bố đem lại nhiều thất vọng có lẽ là thời điểm khủng hoảng trong công việc, trong gia đình trộn vào cả những cơn đau. Có lí do cũng không khóc.

    Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân. Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta. Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng.

    Nghe rõ chưa? Mất giấc mơ rồi sao mày còn chưa tỉnh? Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.

    Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung. Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng.

    Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng. Như thể kéo một con vích lên bờ.

    Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi. Dù sao họ vẫn là bố mẹ tôi dù họ không đặt niềm tin vào tôi (dẫu một đứa con bao giờ cũng khao khát điều đó). Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi.

    Một khuôn mặt ai ai cũng có. Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn. Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác.

    Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực. Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy. Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.

    Đó cũng là một thứ trói buộc. Thật ra, có gì để mất đâu. Sống là gì nếu không có khoái cảm.

    Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội. Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành. Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap