Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.
Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh. Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này. Vấn đề là hắn chưa tìm được những người dẫn đường có thể tin cậy.
Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do. Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ.
Nhưng bác ta không tin. Nguy cơ đội bạn ghi bàn thì nín lặng, im phăng phắc. Ừ, ta chỉ là cái miệng cô gái xinh xắn tóc vàng trong tivi kia đang đớp đớp cái đuôi con mèo nghệ thuật nằm trên nóc.
Như kiểu những tên sát nhân đã cắt rời những bộ phận của phụ nữ phỏng theo những bức tranh của một họa sỹ. Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi. Nhưng họ không nhận ra để vượt qua hoặc lờ đi.
Không, cháu không phản đối, con không phản đối. Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn.
Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm.
Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó. Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.
Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không. Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả. Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả.
Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến. Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.